QLMT - Mỗi năm có khoảng 200 triệu tấn chất thải nhựa tương đương 523 nghìn tỷ ống hút nhựa thải ra môi trường mỗi năm.
Con số trên được đưa ra trong Báo cáo "Nhựa: Chi phí đối với xã mội, môi trường và nền kinh tế” của Tổ chức Quốc tế về Bảo tồn Thiên nhiên tại Việt Nam (WWF Việt Nam) năm 2021.
Báo cáo nói trên cho biết, hiện nay, thế giới đang phát sinh 200 triệu tấn chất thải nhựa trong lượng chất thải rắn sinh hoạt hàng năm. Con số này này tương đương với khối lượng của khoảng 523 nghìn tỷ ống hút nhựa. Nếu số ống hút này được xếp nối tiếp nhau theo chiều dài thì có thể quấn quanh thế giới khoảng 2,8 triệu lần.
Chúng ta đang ở trong "thời đại của nhựa”. Nếu không có hành động thiết thực, sản lượng nhựa dự kiến sẽ tăng lên nhanh chóng. Sản lượng nhựa dự kiến sẽ tăng hơn gấp đôi vào năm 2040, gấp ba vào năm 2050 và ô nhiễm nhựa đại dượng dự đoán cũng sẽ tăng lên gấp ba lần. Đến thời điểm đó, nhựa sẽ chiếm tới 20% toàn bộ ngân sách cacbon toàn cầu và đẩy nhanh cuộc khủng hoảng khí hậu.
Sản lượng gia tăng đã dẫn đến ô nhiễm nhựa ồ ạt thất thoát vào đại dương. Khi nhựa trở nên ngày một quan trọng hơn đối với xã hội thì việc sử dụng nhựa, đặc biệt là nhựa sử dụng một lần cũng tăng lên. Điều này chắc chắn sẽ dẫn đến sự gia tăng chất thải nhựa.
Hệ thống quản lý chất thải chưa được chuẩn bị đầy đủ để ứng phó với khối lượng lớn chất thải nhựa này, dẫn đến trung bình 41% chất thải nhựa chưa được quản lý phù hợp. Trong số lượng chất thải chưa được quản lý phù hợp, khoảng 47% lượng chất thải bị thất thoát ra môi trường tự nhiên và gây ô nhiễm nhựa và thường trôi ra các đại dương. Hơn 11 triệu tấn nhựa xâm nhập vào môi trường đại dương mỗi năm.
Chuyên trang Quản lý Môi trường
Tags
ống hút nhựa
chất thải nhựa
sản lượng nhựa
ô nhiễm nhựa
Khoảng 95% nông dân trồng lúa và cây ăn quả ở Việt Nam đều lạm dụng thuốc trừ sâu. Điều này làm nảy sinh nhiều lo ngại về an toàn thực phẩm và tác động tiêu cực đến môi trường.
Ở một số nơi, trồng cây mật độ dày đặc khiến ít ánh sáng Mặt trời được phản xạ trở lại vũ trụ, dẫn đến Trái đất hấp thụ nhiều nhiệt hơn.
Viện Nghiên cứu Khí quyển và Nước quốc gia New Zealand (NIWA) ngày 25/3 công bố báo cáo cho thấy các sông băng ở nước này đang "tiếp tục co lại" và đứng trước nguy cơ tan biến do mất băng kéo dài.
Sau mỗi trận động đất, các khu vực rừng phải mất thời gian lên tới hàng thập kỷ để phục hồi hoàn toàn. Vì vậy cần thiết phải quản lý rủi ro để bảo vệ môi trường, tài nguyên rừng hiệu quả sau trước và sau các thảm hoạ địa chất.